Cha mẹ có cần hoàn hảo không?

Bạn có từng lo sợ mình chưa đủ giỏi để làm cha mẹ?

Nhiều cha mẹ có “chứng cầu toàn”, nghĩa là luôn muốn mình phải nuôi dạy con một cách hoàn hảo, không được phép mắc sai lầm. Họ đặt ra tiêu chuẩn rất cao cho bản thân, ví dụ như: lúc nào cũng phải bình tĩnh, kiên nhẫn, dạy con theo đúng “sách”, hay con phải luôn ngoan và đạt thành tích tốt. 

Áp lực này khiến cha mẹ dễ mệt mỏi, tự trách khi không đạt kỳ vọng, và vô tình truyền căng thẳng sang con. Lâu dần, cả gia đình có thể rơi vào vòng xoáy lo âu, căng thẳng. Và như vậy thì đâu hạnh phúc?

Ngược lại, khi chấp nhận rằng cha mẹ không cần hoàn hảo, họ cho phép mình sai và sửa, đồng thời tạo ra môi trường nhẹ nhàng, an toàn để con học hỏi và trưởng thành tự nhiên hơn.

Sự thật là, con bạn không cần một người cha hay người mẹ hoàn hảo. Điều con cần là một người đủ gần gũi để yêu thương, đủ chân thật để chia sẻ, và đủ kiên nhẫn để cùng con lớn lên. Đôi khi, chính những vết xước và thiếu sót của cha mẹ lại là món quà vô giá, giúp con học cách sống bao dung và can đảm.

Sau đây là những lý do tại sao bạn không cần trở thành cha mẹ hoàn hảo, thậm chí bạn sẽ thấy sự không hoàn hảo là lợi thế. 

Thứ nhất, cha mẹ chưa hoàn hảo sẽ dễ đồng cảm hơn với những lỗi sai và vấp ngã của con. Khi họ từng trải qua sai lầm, họ hiểu rằng con cái cũng cần thời gian để học hỏi, để trưởng thành. Từ đó, họ sẽ bao dung hơn, nhẹ nhàng hơn trong cách dạy con.

Thứ hai, cha mẹ chưa hoàn hảo sẽ có cơ hội học hỏi và sửa đổi cùng con. Thay vì cố tỏ ra mình biết hết mọi điều, họ sẵn sàng thừa nhận thiếu sót, lắng nghe ý kiến của con, cùng nhau tiến bộ. Điều này giúp xây dựng một mối quan hệ bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau giữa các thế hệ.

Thứ ba, cha mẹ chưa hoàn hảo sẽ dạy cho con một bài học quan trọng: không ai sinh ra đã hoàn hảo. Qua cách họ đối mặt với sai lầm, nỗ lực thay đổi, con sẽ học được tính kiên trì, khiêm tốn và dũng cảm.

Thứ tư, cha mẹ chưa hoàn hảo tạo ra một môi trường sống chân thật và thoải mái. Con cái không phải gồng mình lên để trở thành “con ngoan đúng chuẩn” trước một hình mẫu cha mẹ quá lý tưởng, mà được sống đúng với bản thân, với cảm xúc thật của mình.

Thứ năm, sự không hoàn hảo giúp cha mẹ giữ được sự gần gũi và nhân văn. Thay vì tạo khoảng cách bằng sự nghiêm khắc tuyệt đối, họ dễ dàng chia sẻ, trò chuyện và đồng hành cùng con trong mọi chặng đường.

Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa là cha mẹ không cần cố gắng. Ngược lại, chính vì không hoàn hảo mà mỗi người cần không ngừng học hỏi, điều chỉnh hành vi và cách nuôi dạy con. 

Không ai bắt buộc phải trở thành “cha mẹ mẫu mực”, nhưng ai cũng có thể trở thành một người cha, người mẹ đủ tốt, biết yêu thương, biết lắng nghe và cùng con lớn lên mỗi ngày.

Làm bất cứ việc gì cũng vậy: hãy cứ nỗ lực, hãy cứ sai lầm, hãy cứ đứng lên. Làm cha mẹ cũng vậy thôi. Bỏ đi cái kỳ vọng phải thành người hoàn hảo, để còn chừa chỗ cho những lần vấp ngã và cả những tiếng cười sau đó. 

Rồi một ngày, con sẽ thấy cha mẹ cũng lóng ngóng như mình, cũng có lúc sai, lúc buồn, lúc bất lực. Nhưng giữa những vết sứt mẻ đó, tình thương vẫn nguyên vẹn, như mái nhà dột vài chỗ nhưng vẫn ấm, vẫn che mưa. Và có khi, chính những chỗ dột ấy mới dạy ta biết yêu thương sâu hơn.

Lên đầu trang